Chuyện nghề giao hàng: Những chuyến giao hàng cười ra nước mắt. **Những nỗi niềm của giới shipper**
Giới shipper (người giao hàng) thường chia sẻ những nỗi buồn mà chỉ người trong nghề mới hiểu. Để kiếm được những đồng công ít ỏi, họ phải đổ mồ hôi, chịu nhiều vất vả và áp lực. Sau thời gian trực tiếp trải nghiệm công việc này, tôi nhận ra rằng, những lời ta thán ấy không hề là cường điệu mà phản ánh đúng thực tế.
Chuyện nghề giao hàng Những chuyến giao hàng cười ra nước mắt
**Bí quyết để có nhiều đơn hàng**
Để trở thành đối tác giao đồ ăn cho một ứng dụng, tôi phải trải qua vô số thủ tục đăng ký, tham gia đào tạo và vượt qua bài kiểm tra. Sau gần hai tháng chờ đợi, tài khoản của tôi mới được kích hoạt và bắt đầu nhận được những đơn hàng đầu tiên.
Trong quá trình làm việc, tôi đã học được nhiều mẹo để có nhiều đơn hàng hơn, mặc dù ứng dụng giao hàng phân đơn ngẫu nhiên. Tuy nhiên, nếu biết cách, số lượng đơn hàng nhận được sẽ tăng lên đáng kể.
Thanh Đức (24 tuổi, Q.6, TP.HCM) chia sẻ: "Để dễ có đơn, hãy đến những khu vực tập trung nhiều quán ăn. Ở đó, lượng khách đặt hàng cao hơn, giúp dễ 'nổ cuốc'. Ngược lại, đứng ở những con đường vắng bóng quán xá thì cả ngày có khi cũng chẳng có đơn hàng nào."
Lê Anh (31 tuổi, Q.Tân Phú) gợi ý thêm: "Cần hiểu nhu cầu ăn uống của khách hàng theo từng thời điểm. Buổi sáng, người ta thường chọn cơm tấm, phở, bún, nên nên đến đường Nguyễn Tri Phương (Q.10), nơi có nhiều quán bán các món này. Còn vào buổi trưa hay chiều, khách hàng thường thích trà sữa, cà phê, vì thế hãy di chuyển đến các tuyến đường như Nguyễn Đình Chiểu hay Võ Văn Tần (Q.3)."
Theo lời khuyên từ các "đàn anh", shipper cũng cần nắm rõ những địa chỉ quán ăn nổi tiếng ở TP.HCM, hoặc những địa điểm ăn vặt được mọi người chia sẻ trên mạng xã hội. Những nơi này có lượng khách hàng lớn và khả năng nhận được đơn hàng cao hơn.
Minh Hiếu (27 tuổi, Q.8) cũng khuyên rằng: "Phải đảm bảo mua đúng món khách đặt, biết cách quản lý đồ ăn, thức uống cẩn thận và luôn giữ thái độ nhã nhặn với khách. Khi làm tốt, bạn sẽ được đánh giá cao và có thể được ưu tiên nhận nhiều đơn hàng hơn trong tương lai."
**‘Bánh mì mà cột dây thun bên ngoài, tôi không nhận’**
Trước khi bắt đầu công việc giao hàng, tôi luôn tuân thủ chặt chẽ những biện pháp phòng dịch theo lời kêu gọi của cộng đồng shipper, nhằm bảo vệ sức khỏe cho bản thân, khách hàng, và cộng đồng trong bối cảnh dịch COVID-19 diễn biến phức tạp.
Ra đường, không chỉ riêng tôi mà nhiều "đồng nghiệp" khác đều chủ động thực hiện các biện pháp an toàn như đeo khẩu trang, rửa tay thường xuyên bằng dung dịch sát khuẩn trước và sau khi lấy hàng, hay khi cầm tiền từ khách.
Dù đã nắm được một số mẹo để nhận nhiều đơn hàng, tôi vẫn nhận ra rằng "người tính không bằng trời tính". Không chỉ riêng tôi mà nhiều shipper khác cũng biết những mẹo này, dẫn đến việc cạnh tranh rất khốc liệt. Có những buổi sáng, tôi đứng gần một quán hủ tiếu trên đường Bà Hạt (Q.10), nhưng có tới hơn chục shipper khác cũng chờ đợi. Chỉ một vài người may mắn nhận được đơn hàng, còn lại, bao gồm cả tôi, đành chờ đợi trong vô vọng khi ứng dụng không báo đơn.
Lang thang mãi, tôi dừng lại tại ngã ba Lý Thái Tổ và Nguyễn Đình Chiểu (Q.10), hy vọng sẽ nhận được một đơn hàng để tiếp tục công việc.
Chuyện nghề giao hàng Những chuyến giao hàng cười ra nước mắt
App báo có "nhiệm vụ mới", nghĩa là có đơn hàng mới. Một khách gần đó đặt đồ ăn từ một quán ở lầu 2 của chung cư 42 Nguyễn Huệ (Q.1). Tôi nhanh chóng bấm chấp nhận, quãng đường dài 3,1 km. Với mỗi km, tôi được 5.000 đồng, nhưng phải trả cho app 20%, tương đương 3.000 đồng. Tính ra, sau khi nhận và giao đơn này, tôi còn lại 12.000 đồng.
Tuy nhiên, số tiền ấy không giữ nguyên. Để lên quán, tôi phải gửi xe, mất 5.000 đồng. Chưa hết, lên lầu 2 phải dùng thang máy, tốn thêm 3.000 đồng nữa. Còn lại đúng 4.000 đồng. Đó là chưa kể tiền xăng đi hơn 6 km, tốn khoảng 5.000 đồng, cuối cùng lại lỗ 1.000 đồng. Đấy là chưa tính đến trời nắng như đổ lửa.
Sau này tôi mới biết, có thể đi cầu thang bộ để tiết kiệm 3.000 đồng. Nhưng dù thế nào, đơn hàng này vẫn lỗ, chưa tính đến tiền điện thoại gọi khách. Đơn hàng đầu tiên trong "đời shipper" của tôi thực sự không như mơ.
Tôi tự nhủ rằng, khởi đầu có thể không suôn sẻ, nhưng sau này mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn, các đơn hàng sau sẽ đem về nhiều tiền hơn.
Nhưng thực tế lại quá phũ phàng. Một "thượng đế" đặt mua hai ổ bánh mì ở đường Lê Thị Riêng (Q.1), giao đến đường Âu Cơ (Q.Tân Phú). Tôi được trả 20.000 đồng tiền công. Sau khi chờ gần mười phút mới nhận được bánh mì, tôi vội vã chạy đến nơi giao.
Khi nhận bánh, khách hàng thản nhiên nói: "Thôi, tôi không lấy nữa. Tôi không ăn được hành. Bánh mì lại bị buộc dây thun bên ngoài, tôi không ăn được." Tôi vội giải thích: "Lúc xác nhận đơn, chị không ghi chú gì cả, tôi không biết chị không ăn được hành." Khách hàng chỉ đáp ngắn gọn: "Tôi không ăn được thì không lấy. Nói nhiều làm gì." Rồi khách bước vào nhà, để lại tôi chưng hửng. Trước đó, tôi đã ứng 66.000 đồng để mua hai ổ bánh mì.
Nếu mang hai ổ bánh ấy về trụ sở của app, tôi có thể được hoàn lại tiền. Nhưng đường xa gần 7 km, nên tôi đành coi đó là bữa trưa của mình. Trưa hôm ấy, bánh mì với chả lụa, với thịt... trông có vẻ ngon nhưng lại khiến tôi ăn sao thấy đắng ngắt.
**Vui buồn lẫn lộn**
Sau một thời gian, tôi cũng đã có không ít chuyến giao hàng suôn sẻ. Mỗi chuyến có thể mang về cho tôi từ 40.000 đến 50.000 đồng tiền công. Có những ngày, tôi nhận được hơn chục đơn, trừ chi phí xăng dầu và điện thoại, vẫn còn chút đỉnh để lo cho cuộc sống.
Chuyện nghề giao hàng Những chuyến giao hàng cười ra nước mắt
Tuy nhiên, công việc shipper cũng lắm lúc khiến tôi "cười ra nước mắt" vì những lý do từ chối nhận hàng không thể nào tưởng tượng được từ khách.
Một lần, tôi giao trà sữa từ Q.3 đến Q.6. Khi đến nơi, trà sữa đã hòa tan một phần trong đá. Khách hàng tức giận, không nhận hàng và còn chửi tôi. Dù trước đó, tôi đã hỏi rõ: "Để đá riêng hay chung?" và được trả lời là "Cứ để chung". Tôi cẩn thận đến vậy mà vẫn bị chửi và từ chối nhận hàng. Thật sự là khổ sở vô cùng.
Một lần khác, tôi mua bánh cuốn nóng từ Q.Tân Bình giao qua Nhà thi đấu Hồ Xuân Hương (Q.3). Đến nơi, tôi gọi điện đến 10 cuộc, nhưng khách không nghe máy. Ba tiếng sau, khách mới gọi lại và nói: "Lúc nãy tôi chơi bóng rổ, quên mất". Tôi thật sự không biết phải nói gì.
Một đêm đầu tháng 8, vào lúc 22h30, app vẫn báo có nhiệm vụ mới. Khách hàng đặt cơm cháy và gỏi khô bò ở Q.6, nhưng địa chỉ giao hàng lại ở một chung cư tại Q.12. Tôi gọi điện xác nhận với khách. Nghe giọng khách, anh ta dặn: "Dạ, đường xa lắm, anh cứ đi từ từ thôi, đừng vội nghen. Đi quốc lộ nhiều xe container, xe tải, anh cẩn thận nhé."
Câu nói ấy khiến tôi vui lạ thường. Dù phải đi gần 15 km để giao đơn hàng này, tôi chẳng cảm thấy mệt mỏi chút nào. Đó là lần tôi cảm thấy vui nhất trong suốt quãng thời gian làm shipper của mình.